Tôi chọn người yêu đời để trò chuyện cùng với họ. Không phải bởi tôi đã quá hiểu đời. Mà là bởi tôi thích trò chuyện với người yêu đời hơn là trò chuyện với người hiểu đời.

Người hiểu đời hẳn nhiên sẽ cho ta sự khôn ngoan, cho ta kinh nghiệm, cho ta sự thật đằng sau những tấm màn nhung phù phiếm. Người hiểu đời dạy ta khôn. Người hiểu đời cho ta những lời khuyên để ta hơn người, để ta đừng vấp ngã, để ta tránh được những rủi ro, những lừa mị, những dối trá, những hư ảnh… Trên đời, rất rất nhiều người hiểu đời như vậy!

Đời này là để yêu chứ không phải để hiểu

Nhưng. Nhưng để làm chi?

Cuộc đời này nếu mà hiểu thấu triệt tận cùng (cứ cho là có thể có người hiểu đời đến thế đi) thì còn đâu những bất ngờ? Còn đâu những thứ gọi là may mắn? Bởi người hiểu đời nắm rõ hết mọi đường đi nước bước của cuộc đời này rồi mà!

Tôi thích được trò chuyện với người yêu đời hơn!

Họ có thể ngây thơ khi nghĩ về lòng tốt họ làm sẽ khiến cuộc đời trở nên tốt đẹp hơn.

Họ có thể ngờ nghệch khi tin rằng họ không dối trá - lừa gạt ai thì sẽ không ai dối trá - lừa gạt họ.

Họ có thể cả tin về những điều tốt đẹp đang diễn ra trong cuộc sống mà không cần suy nghĩ sâu xa kiểu "sau miếng mồi ngon là con cá chết".

Họ có thể nói với tôi cả ngày về những điều thú vị, những may mắn, những tình cờ ngẫu nhiên của cuộc đời.

Tôi thích được trò chuyện với họ hơn vì thế!

Trên Facebook mỗi ngày, giữa hàng trăm người hiểu đời với những status thông minh - sắc bén - phân tích mọi điều tuyệt vời, tôi vẫn không thích đọc bằng những status yêu đời. Như những status check-in niềm vui: Một thành quả của con - một món quà từ chồng - một câu yêu từ vợ - một bữa ngon tại nhà hàng nào đó - một "tác phẩm" nấu nướng của ai đó… hay chỉ đơn giản, một bức ảnh tự sướng "xấu hoắc" nhưng kèm theo một status dễ thương đến bật cười.

Đời này là để yêu chứ không phải để hiểu

Trên Facebook này mỗi ngày, giữa hàng nghìn tin tức từ những người hiểu chuyện, bàn về thế sự, nói về những âm mưu hay tố một sự thật ẩn giấu nào đó thì điều tôi thấy được chỉ là những gươm đao tuốt sẵn, những vốc đá ném đi, những lời cay nghiệt vây bủa… Tựa như một bầy thú đói và khát máu. Những thứ đó khiến năng lượng trong tôi kiệt quệ, khiến trái tim tôi đau thắt và cơn hoài nghi như thứ vòi bạch tuộc len lỏi khắp cơ thể tôi.

Tôi chọn những người yêu đời. Để đọc cả những bình luận chí choé cũng thật tình, thật ấm, thật đời. Để thấy mỗi chặng ngày của họ là những hân hoan, những lấp lánh tin yêu.

Người yêu đời cho ta những năng lượng để đi qua mỗi ngày không đau đớn. Dù có thể đâu đó đằng sau đôi mắt lấp lánh vui sống kia, là rất nhiều khổ đau họ đang phải cầm giữ trong lòng thì tôi biết họ cũng mạnh mẽ gấp triệu lần những người đang than khóc.

Hôm nay cuối tuần rồi, lại sắp có cả một làn sóng ăn chơi nhảy múa đầy phấn khích trên newsfeed của tôi (là bởi tôi toàn like những người yêu đời). Chỉ nghĩ đến vậy thôi tôi đã thấy cuối tuần trở nên rực rỡ nhường nào! Thế nên nếu các bạn ăn chơi nhảy múa, đặc biệt là nếu có tạt qua 4 cái nhà hàng của tôi thì cứ check-in đi và đừng quên tag tôi vào. Bởi cuộc đời này là để yêu thôi đừng nên để hiểu, nhỉ?

7, Theo Reviview 365 tổng hợp