- 9 lời khuyên chí lý về cuộc sống bạn nên tìm hiểu trước khi quá muộn
- Có đức mặc sức mà ăn - 15 cách tích đức dễ làm để phúc báo cải tạo vận mệnh
- Bài Học Cuộc Sống - Bất hạnh lớn nhất của đời người là không biết vị trí của bản thân
Đời người khác nhau chỉ ở một ý niệm, tốt thì thành Phật, xấu thì thành ma. Nhìn thế giới bằng ánh mắt lạnh lùng sẽ chỉ thấy cuộc đời tàn khốc, vô tình; nhìn thế giới bằng trái tim ấm nóng, cuộc đời ấm áp và đầy tình người như cảnh xuân.
Cảnh là do tâm sinh, vận mệnh của đời người tốt hay xấu hoàn toàn do mình mà ra, phụ thuộc vào chính ý niệm của chúng ta.
Nếu số mệnh đã nằm trong tay, bạn sẽ lựa chọn hướng đi của cuộc đời mình ra sao? Nếu vẫn chưa có câu trả lời, hãy đọc tiếp câu chuyện ngắn về "5 chữ vàng của thiền sư" dưới đây, chắc chắn bạn sẽ ngộ ra rất nhiều điều quý giá mà bấy lâu vẫn mơ màng.
1. Hai thanh niên và 5 chữ vàng của thiền sư
Một ngày nọ, có 2 thanh niên trẻ gặp nhiều áp lực ở nơi làm việc nên đã quyết định cùng nhau tìm tới một ngôi chùa thanh tĩnh mong tìm chút khuây khỏa cho tâm hồn.
Khi gặp một vị thiền sư, họ liền hỏi: "Thưa đại sư, chúng con đi làm khổ quá, hay bị ức hiếp, cầu xin ngài chỉ bảo, chúng con có nên nghỉ việc ở đó hay không?"
Vị thiền sư không trả lời ngay, khẽ nhắm mắt ngồi trầm tĩnh. Sau một hồi lâu, ngài mới đáp lời, nhưng chỉ nói 5 từ: "Chỉ là một bát cơm." Sau đó không nói thêm gì nữa, phất tay ý bảo hai người rời đi.
Hai thanh niên trẻ tuổi đó quay về. Sau đó, một người lập tức nộp đơn xin nghỉ việc, trở về quê hương làm ruộng. Người còn lại vẫn tiếp tục làm việc ở công ty cũ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng cái đã hơn 10 năm trôi qua. Người thanh niên từng nghỉ việc về quê làm ruộng, luôn tích cực học hỏi kinh nghiệm từ những người nông dân đi trước, công thêm những phương pháp mới mẻ mà tự mình mày mò ra, nay đã trở thành một chuyên gia nông nghiệp có tiếng.
Còn người bạn khi đó cũng đã trải qua nhiều thay đổi. Anh ta ở lại công ty, cố gắng nhẫn nại, cố gắng học hỏi, cuối cùng nhận được sự tín nhiệm của cấp trên nên dần được coi trọng. Và nay đã trở thành một quản lý.
Một ngày nọ, hai người bạn cũ tình cờ gặp lại nhau. Cả hai nói về những chuyện đã xảy ra trong những năm qua, ai nấy cũng đều rất xúc động.
Vị chuyên gia nông nghiệp vẫn rất thắc mắc: "Khi ấy, đại sư cho chúng ta chỉ 5 chữ 'Chỉ là một bát cơm", 5 chữ này tôi nghe xong liền hiểu ngay. Chẳng qua cũng chỉ là vì một bát cơm thôi mà, sao phải làm khổ bản thân cứ miễn cưỡng ở lại công ty làm gì? Cho nên tôi đã xin nghỉ việc. Còn anh sao lại không nghe theo lời của đại sư?"
Người quản lý vừa cười vừa đáp: "Tôi có nghe chứ! Đại sư nói 'chẳng qua cũng chỉ là một bát cơm', cho nên sau đó dù có khổ ra sao, mệt thế nào, chịu bao nhiêu sự khinh bỉ hay rắc rối, tôi chỉ cần nghĩ đến 5 chữ vàng của thiền sư thì dù ông chủ có nói những câu khó chịu, chỉ cần mình bớt so đo, bớt hờn giận, đừng cái gì cũng chấp vặt thì sẽ thấy mọi thứ nhẹ nhõm hơn. Ý của đại sư chẳng phải là như vậy sao?"
Hai người nhìn nhau ngờ ngợ, không ai chắc chắn ý của thiền sư là cái nào. Thế là cả hai hẹn nhau một ngày khác sẽ đến hỏi rõ thiền sư.
Bây giờ, vị thiền sư đó đã lớn tuổi, nghe xong nghi ngờ của hai người kia, ông ngồi nhắm hai mắt trầm tư, sau một hồi lâu mới thốt ra câu: "Chỉ là một ý niệm". Sau đó cũng phất tay rời đi...
Bấy giờ hai người kia nhìn nhau mỉm cười, dường như giờ trong lòng đã sáng tỏ tất cả.
2. Sướng hay khổ, chỉ nằm ở một ý niệm
Có thể thấy, cùng là một câu nói nhưng do nhận thức, cảm nhận và tâm lý của mỗi người mà nó lại được hiểu theo một nghĩa khác nhau. Ý thức khác nhau khiến con người suy nghĩ và hành động dẫn đến kết quả khác nhau.
Cũng giống như câu chuyện bên trên, hai người cùng nghe 5 chữ vàng của thiền sư "Chỉ là một bát cơm", nhưng lại có hai cách hiểu khác nhau, hai lựa chọn cuộc đời khác nhau.
Không rời được dục vọng thì cả đời phiền não. Người không vừa lòng với hoàn cảnh, tất nhiên sẽ nóng nảy muốn rời khỏi nơi khiến mình chịu khổ; người biết nhẫn nại, nghe xong tất nhiên sẽ tiếp tục ở lại, chịu đựng, chờ đợi tới khi mình được hồi báo xứng đáng.
Thực ra thì, cả hai thanh niên trong câu chuyện trên đều đã sớm có câu trả lời trong lòng mình. Một người đã không thể chịu đựng nổi nữa, một người thì vẫn cố gắng nằm gai nếm mật.
Một câu nói của thiền sư tăng thêm lòng tin, sự kiên định cho hai người, vì vậy họ mới có 2 lựa chọn khác nhau.
Cuộc đời vốn không có thứ gì tốt tuyệt đối hay xấu tuyệt đối. Nếu như đã có lựa chọn của riêng mình rồi, hãy dũng cảm bước tiếp, đừng chỉ chờ đến khi có ai đó khích lệ thêm lòng tin của mình.
Cũng như vị chuyên gia nông nghiệp và người quản lý ở trên chính là một kiểu lựa chọn trong cuộc sống, không tồn tại cái nào cao, cái nào thấp, chỉ có ta muốn lựa cái nào mà thôi.
Đời người ra sao chẳng qua chỉ nằm ở một ý niệm, tự bản thân ta quyết định ý niệm đó là tốt nhất, không cần phải mượn tay người khác. Buông bỏ 10 điều phiền não này, chắc chắn bạn sẽ thấy yêu đời hơn
3. Tâm thiện thì hưởng phúc báo, tâm ác tự khắc nhận ác báo
Một ý niệm quyết định thiện - ác. Tâm sinh thiện, hành động cũng hướng tới những điều thiện, mệnh số tự khắc có phúc báo. Nhưng nếu tâm sinh ác, làm ra những điều xấu xa, ác báo tự khắc tìm đến.
Rất lâu trước kia, tại một thôn làng ở vùng núi có một câu chuyện được lưu truyền lại rằng:
Dưới chân núi có một người thợ điêu khắc rất có danh tiếng. Làng bên cạnh khi đó mới xây dựng một ngôi miếu, người thợ điêu khắc này được mời tới để khắc một bức tượng Bồ Tát.
Lúc ấy, sắc trời đã tối, người thợ điêu khắc này muốn đi sang làng bên buộc phải đi qua một khu rừng vốn có truyền thuyết "ma quỷ hoành hành".
Từng có rất nhiều người đi đêm gặp phải con quỷ đó và bị dọa cho khiếp sợ, về nhà mà vẫn chưa hoàn hồn, tinh thần không còn được bình thường.
Cho nên, bạn bè và người thân của vị thợ điêu khắc hết lời khuyên bảo ông chờ tới khi trời sáng rồi hẵng lên đường, để tránh gặp bất trắc.
Nhưng người thợ điêu khắc chỉ lo đi muộn sẽ lỡ mất giờ đã hẹn trước, vì vậy đã nói với người nhà: "Thứ gì cũng có thể để lỡ, nhưng khắc tượng Phật thì không thể!", nói xong ông lập tức lên đường, đi một mình.
Đi tới nửa đường, màn đêm đã buông xuống, khung cảnh xung quanh mù mịt chỉ có ánh trăng lạnh lẽo trên đầu. Đúng lúc này, người thợ điêu khắc bỗng trông thấy một cô gái đang ngồi cúi đầu khóc thút thít bên vệ đường. Đôi giày của cô gái rách nát, nhìn vô cùng chật vật.
Người thợ điêu khắc bước tới gần hỏi cô: "Cô có cần giúp gì không?"
Cô gái trả lời: "Tôi muốn đi qua núi kia để sang làng bên thăm mẹ đang bị ốm, đi tới nửa đường vì giày bị rách, chân đau quá không thể đi bộ tiếp được nữa. Tôi lại sợ truyền thuyết ma quỷ ở đây nên không dám đi tiếp về trước."
Vị thợ điêu khắc đáp: "Nếu như cô không ngại thì tôi có thể cõng cô một đoạn đường." Cô gái đồng ý.
Đi hồi lâu, người thợ điêu khắc đổ mồ hôi ướt sũng lưng nên dừng lại nghỉ ngơi.
Cô gái mới hỏi: "Chẳng lẽ ông không sợ truyền thuyết ma quỷ ở đây sao? Sao không vội vã lên đường một mình mà còn chậm trễ vì giúp tôi?"
Người thợ điêu khắc trả lời cô: "Tôi cũng muốn đi nhanh chứ! Nhưng nếu tôi bỏ lại cô ở đây một mình, ngộ nhỡ cô gặp nguy hiểm thì làm thế nào? Tôi cõng cô đi, dù mệt nhưng ít nhất có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Nói xong, người thợ trông thấy dưới chân có một đoạn gỗ, cho nên đã nhặt lên, lấy ra công cụ điêu khắc trong túi của mình. Vừa nhìn cô gái, vừa dùng dao khắc vài nét.
Cô gái tò mò hỏi người này làm gì, ông vui vẻ đáp: "Tôi thấy cô rất đẹp, lại trang ngiêm, hiền hòa, rất giống bức tượng Bồ Tát mà mẹ tôi thờ phụng trong nhà. Cho nên mới khắc một bức tượng Bồ Tát dựa theo dung mạo của cô."
Cô gái nghe xong nhất thời nước mắt chảy ròng ròng. Bấy giờ cô mới nói, cô chính là "ma quỷ" trong truyền thuyết của người dân làng.
Trước đây, cô dẫn theo con gái đi thăm mẹ bị ốm, trên đường đi qua đây đã gặp cướp, con gái cô xấu số không thoát được. Vì quá đau lòng nên cô đã nhảy xuống vách núi đi gặp con, từ đó hóa thành "ác quỷ", chuyên quấy phá người đi đêm qua đây.
Cô không bao giờ nghĩ tới, một người mang đầy lòng oán thù như cô lại được nghe lời khen "dung mạo xinh đẹp, hiền từ như Bồ Tát" từ người thợ điêu khắc.
Chính sự chân thành, thiện lương của người thợ điêu khắc đã cảm hóa vị nữ quỷ này. Cô siêu thoát ngay sau đó, không còn xuất hiện quấy nhiễu người đi đường nữa.
Trời vừa sáng, người thợ điêu khắc cũng đến ngôi miếu làng bên đúng giờ.
Đời người luôn phải đứng trước rất nhiều lựa chọn. Chỉ một ý niệm, có thể quyết định vui buồn, sầu khổ ngày sau. Tâm hướng thiện, có thể đổi lấy trăm năm tu hành. Người biết đặt chữ thiện lên hàng đầu, tức là đã thấu tỏ hạnh phúc của thế gian.
4. Cuộc đời ra sao, do chính ta quyết định
Trong thực tế, tất cả những rắc rối khiến chúng ta muộn phiền đều là do chúng ta cố níu kéo, cố chấp không chịu buông tay. Nhưng một khi chúng ta quyết định buông bỏ, ta cũng sẽ không mất đi cái gì, thứ duy nhất mà ta mất chính là nỗi muộn phiền kia.
Mỗi người lại có một cách hiểu khác nhau về cùng một sự vật, sự việc hay cùng một câu nói, sử dụng nó như một bài học khích lệ bản thân, để dù có gặp phải bất cứ chuyện gì khiến mình phiền lòng cũng sẵn sàng bỏ qua, không để những tổn thương khiến bản thân trở nên mềm yếu.
Vì thế, đừng vội vã chạy ngay đến với thành công. Thay vào đó hãy bước từng bước chậm rãi, chắc chắn ngay từ đầu, để nửa chừng không có bất kì trắc trở nào. Khi bạn tự tin vào chính mình, thành công sẽ nằm trong tầm tay của bạn.
Cuộc sống này vốn luôn đầy đủ các vị đắng, cay, ngọt, chua, chát. Đi hay ở, nắm lấy hay từ bỏ, ân oán hay quên đi... chẳng qua chỉ là do suy nghĩ của mỗi con người.
Chính vì vậy, khi ta quyết định một việc gì đó hãy bỏ tâm sức ra suy nghĩ nhiều hơn, nỗ lực nhiều hơn, bạn sẽ nhận được kết quả xứng đáng với sự cố gắng của mình. Đừng vì chưa thấy kết quả mà đã vội vàng chán nản từ bỏ.
Và cũng đừng cho rằng thành công là do số trời ban tặng mà không cần làm gì cả. Người há miệng chờ sung sẽ chẳng bao giờ tới đích, người thành công là người vấp ngã nhiều nhất. Bạn có biết: Phẩm chất của người thành công chẳng có mục tiêu nào liên quan tới tiền bạc
Để lại bình luận
5