- Vì sao người ta lại sợ cô đơn? Lý giải nỗi sợ hãi cô đơn trong tiềm thức
- Đạo đức giả còn nghiêm trọng hơn điểm giả, thuốc giả, thực phẩm giả
- Từ chuyện quán quân Đường lên đỉnh Olympia: Sự khiêm tốn cần thời gian tu thân
1. Câu chuyện về cuộc đời kỳ lạ của người ăn xin
Ở góc phố nọ, có một cô bé ngày ngày đứng bán những bông hoa hồng tươi thắm được hái từ vườn nhà mình. Một ngày kia, sau khi đã bán gần hết số hoa hồng trong ngày, thấy trời đã sẩm tối nên cố bé quyết định hôm nay sẽ về nhà sớm hơn một chút.
Lúc này, trong chiếc giỏ của cô bé vẫn còn hai bông hồng chưa bán hết, lại thấy bên đường gần đó có một người ăn xin đang ngồi. Vì thế, cô bé bèn tặng hai bông hồng ấy cho người ăn xin rồi vui vẻ quay về nhà.
Có lẽ bạn sẽ nghĩ câu chuyện đến đây là kết thúc, nhưng nếu hết ở đây thì đâu gọi là câu chuyện kỳ lạ về cuộc đời người ăn xin được. Mọi chuyện mới chỉ là bắt đầu thôi...
Lại nói đến người ăn xin được nhận hai bông hồng từ cô bé bán hoa kia, từ trước tới nay anh chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày có chuyện tốt đẹp như thế xảy ra với mình. Anh không bao giờ nghĩ rằng sẽ được người khác tặng hoa hồng. Chuyện này lạ lùng như mặt trời mọc từ hướng Tây vậy!
Có lẽ, người ăn xin này chưa từng yêu thương bản thân, cũng chưa từng nhận được tình yêu của người khác dành cho mình nên anh mới xúc động vì một món quà nhỏ bé đến từ người xa lạ đến vậy.
Thế nên, anh đã quyết định ngày hôm đó không ăn xin nữa mà về nhà luôn.
Sau khi về đến nhà, người ăn xin tìm một cái lọ rồi đổ nước vào để cắm hai bông hồng đó và đặt lọ hoa trên bàn. Cứ thế, anh ngồi lặng lẽ ngắm vẻ xinh đẹp của bông hồng trong lọ.
Bỗng nhiên, người ăn xin dường như nghĩ đến chuyện gì đó, anh lập tức lấy hai đóa hoa ra, đi rửa sạch chiếc lọ rồi cắm hoa vào lại.
Hóa ra là trong lúc thưởng thức hoa, anh bất chợt cảm thấy, bông hoa xinh đẹp như vậy sao có thể tùy tiện cắm trong một chiếc lọ bẩn thỉu được.
Vì vậy anh đã đem rửa sạch lọ, như vậy mới xứng với vẻ đẹp của bông hồng.
Làm xong những việc này, anh lại ngồi bên cạnh say sưa thưởng thức đóa hoa tuyệt đẹp. Đột nhiên anh lại nghĩ, hoa hồng đẹp như vậy, lọ hoa sạch như thế, sao có thể đặt trên một cái bàn vừa bẩn vừa bừa bộn được?
Thế nên, người ăn xin bắt đầu lau sạch bàn, sắp xếp lại đồ đạc trên bàn cho thật gọn gàng.
Xong xuôi, anh yên lặng ngồi ngắm nhìn mọi thứ trước mắt. Một suy nghĩ lại bất chợt nảy ra trong đầu người ăn xin, anh nghĩ bông hoa hồng đẹp như vậy, chiếc bàn sạch sẽ đến thế, sao có thể nằm trong căn nhà bừa bãi như này được?
Thế là anh quyết định quét dọn sạch sẽ toàn bộ căn nhà, sắp xếp lại mọi thứ ngăn nắp và tống khứ hết rác vụn trong nhà ra ngoài.
Cứ thế, căn nhà nhờ có bông hoa hồng mà bỗng trở nên ấm áp, sạch sẽ hơn hẳn. Đến cả người ăn xin cũng gần như quên mất mình đang ở đâu.
Trong lúc đang say mê ngắm nhìn mọi thứ, bỗng anh phát hiện ra trong gương phản chiếu hình ảnh một thanh niên đầu bù tóc rối, lôi thôi nhếch nhác, quần áo tả tơi. Anh không ngờ bộ dáng mình lại là như thế này, người như vậy sao có tư cách ở trong căn nhà như này và bầu bạn bên cạnh đóa hoa hồng tuyệt đẹp kia chứ?
Thế là anh lập tức đi tắm gội thật sạch sẽ. Tắm xong, anh tìm mấy bộ quần áo dù đã cũ kĩ nhưng vẫn khá sạch sẽ, lại cạo sạch râu, sửa sang lại bản thân một lượt từ đầu đến chân. Xong xuôi tất cả, anh soi lại gương, bỗng phát hiện một gương mặt đẹp trai sáng sủa ở trong gương mà mình chưa từng trông thấy trước đó!
Bấy giờ, người ăn xin đột nhiên cảm thấy bản thân không tệ lắm, vì sao lại phải làm ăn mày chứ?
Đây là lần đầu tiên anh tự hỏi bản thân như vậy. Tâm trí anh bỗng chốc thức tỉnh, anh nghĩ dường như bản thân không đến mức kém cỏi như thế.
Lại nhìn một vòng tất cả những thứ trong căn nhà, ngắm bông hoa hồng xinh đẹp một lúc nữa, người ăn xin đột nhiên đưa ra một quyết định lớn nhất, quan trọng nhất trong cuộc đời mình!
Anh quyết định ngày mai sẽ không ra đường làm ăn mày nữa, mà sẽ đi tìm việc làm. Vì không sợ bẩn và không sợ mệt, cho nên ngay hôm sau anh đã thuận lợi tìm được một công việc cho mình.
Có lẽ là nhờ đóa hoa hồng nở rộ trong lòng đã cổ vũ, cùng với sự nỗ lực không ngừng nghỉ của chính anh, chỉ một vài năm sau, người ăn xin năm nào đã trở thành một người vô cùng thành đạt.
Lại qua nhiều năm sau, anh rốt cuộc đã tìm được cô bé tặng hoa cho mình năm nào và để lại cho cô một phần tài sản của mình. Việc làm của anh không nhằm mục đích gì cả, chỉ muốn cảm ơn cô đã tặng cho anh hai bông hồng khi anh vẫn còn đang lưu lạc trên đường để làm ăn xin.
2. Hãy tự gieo những "bông hồng hy vọng" cho chính mình
Trong câu chuyện về cuộc đời kỳ lạ của người ăn xin bên trên, hai bông hồng năm đó không chỉ đơn giản là bông hoa nhỏ bé mà còn là một biểu tượng của hy vọng, tượng trưng cho ước mơ tươi đẹp và một tương lai rực rỡ.
Đó là bông hồng mang theo tình người, niềm tin và được trao từ trái tim đến trái tim. Đó chính là thứ mà người ăn xin luôn khao khát và cũng thiếu thốn nhất, là động lực lớn nhất để anh thay đổi bản thân từ những điều nhỏ nhặt nhưng mang lại tác dụng lớn lao.
Trong cuộc sống, lời nói hay hành động của một ai đó có thể đưa người khác lên thiên đường nhưng cũng có thể đẩy họ xuống địa ngục tối tăm. Vì khoảng cách của hai nơi này vô cùng mong manh.
Nếu bạn trao cho những người xung quanh mình một bông hồng chưa đầy sự chân thành, mong muốn những điều tốt đẹp đến với họ, như vậy tâm hồn bạn cũng là một vườn hồng đẹp đẽ. Nhưng nếu ngược lại, bạn chỉ là một bãi đất hoang cằn cỗi và toàn cỏ dại.
Có bao giờ, bạn cảm thấy mình bơ vơ, lạc lõng, không chốn bấu víu giữa cuộc đời đầy rẫy những khó khăn chất chồng. Khi ấy bạn chỉ muốn được dựa vào một ai đó nhưng người mà bạn hy vọng lại trao cho bạn những nhành gai nhọn khiến trái tim bạn rỉ máu?
Có bao giờ bạn thấy mình như kẻ ăn mày tuyệt vọng cầu xin một đóa hồng?
Nếu ai đó trao nó cho bạn, xin chúc mừng, bởi bạn là người hạnh phúc và may mắn nhất trên thế gian này.
Nếu không, xin đừng vội buồn khổ, vì bạn hoàn toàn có thể tự gieo trồng cả một vườn hồng trong tim mình và trao chúng cho chính bản thân mà chẳng cần chờ mong từ ai cả.
Cùng là một chiếc bình, tại sao ta phải chứa rượu độc. Cùng là một mảnh tâm, tại sao ta phải chứa đầy phiền não?
3. Thành công chỉ đến khi ta chịu thay đổi
Câu chuyện về cuộc đời kỳ lạ của người ăn xin trên đây có giúp bạn nhận ra được triết lý gì của cuộc sống hay không?
Thực ra mỗi người trên đời này đều có những ưu điểm và thế mạnh của riêng mình. Chúng ta cần phải tin tưởng vào bản thân mình, bất kể rơi vào hoàn cảnh nào cũng không nên bỏ cuộc.
Chỉ khi ta có niềm tin và hy vọng thì ta mới có động lực để biến những ước mơ thành hiện thực. Khi bạn hướng toàn bộ tâm trí của mình vào động lực cố gắng đó thì việc đạt được mục tiêu cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Cũng giống như nhân vật chính trong câu chuyện về cuộc đời kỳ lạ của người ăn xin trên kia, anh đã dần thay đổi diện mạo, chỗ ở và nhận ra điều quan trọng nhất: rằng bản thân không hề tồi tệ như anh vẫn tự nghĩ, rằng anh hoàn toàn có thể cố gắng nhiều hơn để hiện thực hóa ước mơ của mình.
Chỉ cần có niềm tin và hy vọng, anh sẽ làm được. Đừng bao giờ quên rằng mọi giấc mơ đều bắt nguồn từ hy vọng.
Những khó khăn, thử thách hay vấp ngã trong cuộc sống chắc chắn ai cũng đã từng phải trải qua. Điều quan trọng là thái độ và cách mà chúng ta đã vượt qua những khó khăn đó ra sao?
Có rất nhiều yếu tố để giúp ta thoát khỏi ngịch cảnh, trong đó không thể thiếu được hy vọng và sự lạc quan. Có được hai điều này, ta sẽ chẳng bao giờ phải lo bị cuộc sống làm khó nữa.
Vì vậy, hãy bỏ lại những phiền muộn, đau khổ trong quá khứ. Thứ gì đã qua thì hãy cứ để nói trôi qua, dù có níu kéo cũng chẳng thay đổi được điều gì vậy tại sao bạn phải cố trong vô vọng và lãng phí thời gian lẫn công sức?
Ai cũng có thể phạm sai lầm, vấp váp, thất bại, nhưng dù là điều gì đã xảy ra và có để lại hậu quả nặng nề ra sao, thì đó cũng chỉ là quá khứ. Miễn là ta đứng dậy và rút ra bài học để không đi vào vết xe đổ ra sao.
Những người bi quan không có niềm tin vào cuộc sống sẽ dễ bỏ lỡ mọi cơ hội. Ngược lại, người lạc quan sẽ dễ dàng tìm thấy cơ hội quý báu ngay trong khó khăn.
Hãy mạnh mẽ lên, đừng bao giờ từ bỏ hy vọng hay ước mơ của bản thân. Đừng bao giờ nghĩ rằng bản thân không xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Khó khăn, đau khổ nhường nào rồi cũng sẽ qua. Đừng khó chịu với những nỗi đau trong cuộc sống, hãy gửi lời cảm ơn tới chúng.
Hạnh phúc là do bản thân tạo nên, niềm tin hy vọng là bầu trời vô tận, hãy mở rộng lòng và bạn sẽ thấy được điều đó. Và khi bạn hạnh phúc, những người xung quanh cũng sẽ hạnh phúc bởi niềm vui rất dễ lây lan. Khi đó cuộc đời sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều phải không?
Đừng mãi đắm chìm trong thất bại, ngay từ giờ hãy tìm “đóa hoa hồng” xinh đẹp của riêng cuộc đời mình, đóa khoa khiến bạn có những cải biến nho nhỏ nhưng mang đến tác dụng vô cùng lớn lao.
Chỉ cần bạn tin tưởng vào bản thân, không buông bỏ chính mình hay để mình buông xuôi theo nghịch cảnh; chỉ cần trong lòng có ước mơ, có mục tiêu, có hy vọng thì cuộc đời bạn cũng tùy thời mà biến đổi. Đừng quên, nghịch cảnh chưa chắc đã là bất hạnh, đôi khi đó chính là món quà mà cuộc sống ban tặng.
Bởi cuộc sống của bạn chính là phụ thuộc vào cách nhìn của bạn. Chỉ khi bạn chịu thay đổi, thế giới cũng sẽ biến đổi theo!
(Reviews365 tổng hợp)
Để lại bình luận
5