- Đời người: Tham gì? Phiền gì? Oán gì? Đâu là câu trả lời thông tuệ nhất cho bạn
- Đức Phật phân biệt 4 kiểu người cơ bản, cùng ngẫm xem bạn là ai giữa cuộc đời
Gửi con của mẹ!
Mẹ gửi con lời xin lỗi muộn màng, vì bây giờ đây, mọi chuyện đều đã trôi qua. Điều gì xảy ra, đã xảy ra. Con còn cả một tương lai dài phía trước, mà mẹ sẽ không thể đồng hành. Mẹ sẽ không thể cùng con tập hát, không thể cùng đưa các con đi chơi, không thể cùng con tranh luận hay làm bất kỳ điều gì nữa.
Mẹ xin lỗi con, vì mẹ không phải là mẹ đẻ ra con, nhưng lại đối xử với con và các anh chị em của con như con ruột. Mẹ xin lỗi, vì đã nhiều lần tự nhủ, các con là con nuôi, dù sao cũng có khoảng cách. Nhưng mẹ đôi khi không thể rạch ròi, mẹ chỉ biết con là con.
Mẹ thương con từ ngày đầu gặp con, lúc đó con là một cậu bé nhỏ xíu, đen nhẻm. Là tự mẹ cảm thấy hữu duyên rồi nhận con là con nuôi. Lúc đó con chập chững bước vào một cuộc thi, giọng hát truyền cảm của con đã mách bảo ý thức của một người nghệ sĩ bên trong mẹ. Mẹ biết con có thể còn hát hay và hay hơn nữa, mẹ biết con của mẹ rồi sẽ có những sân khấu lung linh. Mẹ sẽ rất tự hào về con.
Mẹ xin lỗi, vì đã nghiêm khắc với con. Nhưng con à, con đường nghệ thuật gian truân. Nếu không có những giọt mồ hôi rơi, thì sẽ không có những phút giây tỏa sáng. Nếu không có những khắt khe, thì không có nghệ sĩ lớn. Mẹ càng thương con bao nhiêu, càng kỳ vọng ở con bao nhiêu, mẹ lại càng khắc nghiệt trong chuyên môn với con bấy nhiêu.
Mẹ đã đi một chặng đường rất dài, mẹ đã nhìn thấy nhiều năng khiếu sớm nở tối tàn. Mẹ biết, một người nghệ sĩ lớn, ngoài năng khiếu còn cần kỹ năng và sự khổ luyện. Ngoài khả năng, còn cần thái độ và cảm xúc chân thành. Chính là mẹ quá kỳ vọng ở con, nên lại càng khắt khe, có phải vì thế con ngày càng xa mẹ.
Mẹ xin lỗi, vì đã không làm đủ nhiều cho con thấu hiểu, mẹ cứ nghĩ rồi sau trưởng thành, con sẽ tự nhận ra. Là mẹ đã nghĩ không chu toàn. Có lẽ con trách mẹ nhiều. Có lẽ con không hiểu vì sao? trước sân khấu mẹ hiền hòa như vậy, phía sau sân khấu mẹ lại dữ dội. Nhưng con có biết rằng, tận cùng của bình yên là sóng ngầm mạnh mẽ. Nếu không dám đối diện cuộc đời này để chèo lái, thì mẹ làm sao có thể vững vàng trong nghề nghiệp tới mấy chục năm. Làm sao để khán giả vẫn thương mẹ, đồng nghiệp vẫn yêu mến mẹ. Họ hiểu mẹ từng chân tơ kẽ tóc, họ hiểu cả sự hiền hòa, nhí nhảnh, họ hiểu cả lúc mẹ giận hờn, cáu giận, họ hiểu mẹ yếu đuối, họ hiểu mẹ gian truân.
Mẹ xin lỗi, vì trong thời gian con khủng hoảng tuổi dậy thì, mẹ đã không bên cạnh con thật nhiều. Mẹ còn các em con phải lo, mẹ còn bao công việc bộn bề để lo cho tương lai của gia đình ta. Mẹ không còn dành nhiều thời gian cho con như trước. Nhưng không phải vì mẹ hết thương con. Mẹ biết xung quanh còn có những người thân ruột thịt. Nhưng dường như mẹ đã mắc sai lầm rồi, chính là tại mẹ đã không bên cạnh con thật nhiều, không dạy dỗ con đủ tốt, để giờ đây con phải trưởng thành trong bão giông.
Mẹ xin lỗi, vì mẹ đã mải mê công việc từ thiện bên ngoài, mà không để ý hết được những tổn thương của con. Mẹ biết rằng, khi con nói con xin lỗi mẹ, con đã hiểu ra. Mẹ muốn để cho hai mẹ con ta có khoảng thời gian riêng, để suy nghĩ, để thật sự có thể cảm thông với đối phương. Nhưng mẹ không kịp rồi, mẹ xin lỗi vì sẽ không về nữa …
Mẹ dặn con hãy vững vàng, hãy giữ thiện tâm. Dù đường đời trông gai, và từ nay về sau đối với con là trùng trùng cạm bẫy. Chỉ cần con thực lòng hướng thiện, rèn luyện kỹ thuật hát, nghệ thuật biểu diễn và hơn tất cả là rèn luyện cho mình thái độ sống đúng đắn, khán giả sẽ vẫn thương con, tổ nghiệp vẫn thương con. Mẹ trên trời cao, cũng sẽ dõi theo bước con đi, mong con tỏa sáng, và tự hào về con.
Mẹ dặn con hãy học cách phân biệt tốt xấu, mẹ dặn con hãy tránh xa những lời dèm pha, ích kỷ. Tránh xa những người chỉ biết nói lời cay độc. Cuộc đời vô thường con ơi, nếu sống một ngày hãy trao nhau nụ cười.
Với con, và với cả cuộc đời này. Mẹ chỉ hối hận là đã làm không đủ tốt, không đủ nhiều … Mẹ chỉ mong các con khôn lớn, sống làm người có ích. Dù là nghệ sĩ, hay một y tá, hay một người bình thường. Khi các con sống chân thành, và có ích cho cuộc đời, con sẽ được sống trong tình thương. Đó là tất cả những gì mẹ mong mỏi.
Tâm thư không viết bởi Mẹ Nhung
Tâm thư này không viết bởi mẹ Nhung, vì mẹ của con làm sao có thể viết được nữa. Nhưng con hãy nên đọc, đọc để hiểu tấm lòng và suy nghĩ của một người mẹ. Dù con có nổi tiếng, dù con có ngỗ nghịch, con sẽ mãi là con của mẹ. Nếu con đau, mẹ con sẽ đau. Nếu con vui, mẹ con sẽ vui. Mẹ con là một nghệ sĩ lớn, tình cảm trong lòng cũng nhiều hơn người bình thường. Sau này khi trưởng thành hơn, mong rằng con sẽ hiểu ra.
Một tiếng mẹ, đã gói trọn tình yêu thương. Mong con hiểu.
Để lại bình luận
5