- Qua cách cầm đũa, bố dạy tôi cách nhận ra người con gái có thể bỏ rơi mình
- Sự thật phũ phàng của cuộc sống - Thứ gì càng giữ chặt, càng dễ mất
- Bài học cuộc sống - Khi nào chúng ta nên im lặng?
Tình cảm thân thiết nhất trên đời này, đó là tình thân
Trên đời này, chỉ có gia đình bạn mới yêu thương bạn vô điều kiện. Tình cảm gần gũi nhất trên đời là tình cảm gia đình, hãy trân trọng gia đình của chúng ta. Dưới đây là một số tình huống mà khi đọc xong, tin rằng mỗi chúng ta không khỏi xúc động và nghĩ đến những người thân yêu của mình.
Ông ngoại vừa qua đời, mẹ của tôi vô cùng đau buồn.
Mẹ tôi bình tĩnh xử lý xong tất cả mọi việc, buổi tối khi quay về nhà bà đã ngã xuống giường và nằm khóc nức nở: "Con gái à, con biết không, mẹ không còn bố nữa rồi…"
Vào thời khắc mẹ nói ra câu đó, tôi bỗng dưng thấy cay khóe mắt…
Mẹ đến tuổi già nên lẩm cẩm mất rồi, tôi rất sợ mẹ không còn nhận ra tôi nữa.
Ra nước ngoài được một năm, lúc về nước thì mẹ đã mắc phải những bệnh của tuổi già, mơ hồ lẩm cẩm, không nhận ra ai nữa.
Khi tôi đến bên giường nhìn bà, đột nhiên bà nhìn tôi cười, rồi nói: "Con mập lên rồi, gần đây có khỏe không?"
Chị à, đây có lẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt nhau trong cuộc đời này
Trên chuyến tàu hôm nay, có hai bà lão ngồi ghế bên cạnh tôi, trong đó có một người đi tiễn người còn lại, hai người nắm chặt tay nhau nói chuyện không ngừng.
Tàu chuẩn bị xuất phát, trước khi lên tàu một bà lão đã quay đầu lại nói một câu: "Chị ơi, năm nay em 89 tuổi, chị 90 tuổi, đây có lẽ là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt nhau trong cuộc đời này rồi…"
Đứa trẻ muốn được gọi "mẹ"
Cạnh nhà tôi có một đứa trẻ vừa ra đời không lâu thì mất mẹ, từ trước đến nay đứa trẻ được bà nội chăm sóc.
Có một lần đứa trẻ nói với bà nội của mình rằng: "Cháu muốn gọi bà là mẹ, như thế có được không ạ?"
Đặt tivi ở trong phòng là để tận hưởng thời gian xem phim cùng nhau
Nhà tôi vừa mới mua một chiếc tivi rất lớn, tôi muốn đặt nó ở phòng khách, nhưng mẹ lại muốn đặt ở phòng ngủ của bà, hai mẹ con cứ tranh chấp không ngừng, cuối cùng mẹ tôi cũng chịu thỏa hiệp.
Đã nhiều năm trôi qua, có một hôm mẹ gửi tin nhắn cho tôi: "Thật ra lúc đó mẹ muốn đặt tivi ở phòng ngủ của mẹ là vì muốn con có thể vào thăm phòng của bố mẹ, đồng thời cũng giúp chúng ta có nhiều thời gian ở bên cạnh nhau hơn."
Ngay thời khắc đó tôi đã bật khóc nức nở…
Vì em, khuynh gia bại sản cũng không sao cả
Tôi hỏi chồng rằng: "Nếu em mắc phải bệnh hiểm nghèo, anh có bỏ tiền chữa trị cho em không?"
Chồng tôi đang vào giấc ngủ nên anh dường như nói trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ: "Đừng có nói lung tung, dù có khuynh gia bại sản cũng phải chữa cho em!"
Tôi nói: "Vậy nếu anh là người bị thì sao?"
Chồng tôi: "Vậy thì không chữa nữa. Chỉ còn lại một mình em, kiếm tiền không dễ dàng!"
Bố ở trên thiên đường vẫn luôn chăm sóc dõi theo tôi
Đó là một lần ngoài ý muốn, tôi lấy điện thoại của chồng để chơi, vô tình nhìn thấy một mẩu tin nhắn, đó là tin nhắn được gửi sau khi bố gặp mặt anh và trước khi bố qua đời.
"Bố giao bảo bối của bố cho con, nhờ con chăm sóc thật tốt cho nó, bố đến thiên đường nhất định sẽ phù hộ và chúc phúc cho các con!"
Những năm trở lại đây, mỗi khi nhớ đến tin nhắn này nước mắt tôi lại không ngừng rơi.
Đừng rời xa bố mẹ quá lâu
Tết năm nay là năm đầu tiên tôi đi làm xa về nhà. Lúc ở trên tàu, tôi đã mua một bình trà xanh. Mẹ tôi uống một ngụm và nói: "Từ trước đến nay mẹ chưa từng uống qua thứ nước như nhế này, đúng là ngon thật!"
Cho dù thế nào đi nữa con vẫn mãi là đứa con ngốc nghếch của ba
Sau khi bố mẹ ly hôn, tôi sống với mẹ. Đến khi bố có một ngôi nhà khác và có một người con gái khác thì tôi cảm thấy bản thân mình rất dư thừa, cho dù có gặp phải khó khăn gì cũng không chịu nói với bố một câu.
Sau đó gặp phải một chuyện vẫn phải nhờ bố giúp đỡ, xong việc tôi liền gửi tin nhắn để cảm ơn bố.
Nấu ăn xong mà thừa ra thứ này, nhất định không nên vứt đi bởi đây chính là "siêu vũ khí" giúp bạn được rất nhiều việc
Khi gõ ra chữ "cảm ơn" trong tin nhắn, lòng tôi đau giống như bị mũi tên ghim vào.
Rất lâu sau đó bố mới trả lời tin nhắn của tôi và chỉ có hai chữ: "Đồ ngốc!"
Ông nội không nói ra một lời oán thán, chỉ vì ông sợ bạn lo lắng mà thôi
Ông nội luôn nắm lấy tay tôi và nói rằng: "Ông rất khỏe, cháu đừng lo lắng, lúc ở ngoài thì nên chú ý đến sức khỏe và ăn nhiều những món ăn ngon vào…"
Nhưng rõ ràng tôi thấy trên bàn ăn của ông chỉ có một bát cháo trắng nằm đơn độc ở đó, trong khoảnh khắc ấy, tôi không cầm được nước mắt. Ngày hôm đó chính là ngày sinh nhật 80 tuổi của ông!
Bố mẹ luôn quan tâm đến chúng ta
Lần này bố bị bệnh rất nặng, nằm nửa tháng trên giường vẫn chưa tỉnh lại. Nhưng vào một buổi chiều ngày nào đó, ông đột nhiên tỉnh dậy. Khi mới tỉnh dậy, miệng của ông cứ luôn mấp máy, mẹ ghé sát tai lại gần nói với ông rằng: "Không sao đâu, ông cứ nói từ từ thôi, tôi đang nghe đây!"
Bố yếu ớt nói: "Con gái chúng ta có lẽ đã tan học và đang trên đường về nhà rồi, bà mau đi nấu cơm đi!"
Tình yêu ngoài sức tưởng tượng
Đêm giao thừa, tôi không thể về quê ăn Tết vì tôi đi làm thêm ở nơi khác, dù đã nói với bố mẹ rằng mình không thể về nhưng bố tôi vẫn bất chấp gió rét buốt thấu xương đến nhà ga, ông cứ đứng đó đợi tôi mãi.
Mẹ gọi ông quay trở về, nhưng bố lại nói rằng: "Lỡ nó lừa chúng ta thì sao? Lỡ nửa đêm nó về thì biết phải làm thế nào?"
Sau khi nghe mẹ kể lại chuyện này, tròng lòng tôi thấy ấm áp như mùa xuân, nhưng cũng cảm thấy vô cùng đau lòng.
Người bố mẹ yêu thương nhất chính là bạn
Trong kỳ nghỉ đông đầu tiên của năm nhất đại học, mẹ tôi bắt đầu học cách gửi tin nhắn. Tôi là một người không có tính nhẫn nại, chỉ nói vài câu qua quýt liền chê bà chân tay chậm chạp, sau đó không thể tiếp tục kiên trì dạy bà cách nhắn tin nữa.
Sau bữa tối, bố và mẹ tôi ngồi xem TV trong phòng, còn tôi đang luyện nghe tiếng Anh, sau đó tôi chợt nghe thấy tiếng gì đó làm phiền.
Thì ra điện thoại nhận được một tin nhắn chỉ vỏn vẹn có 7 từ, mẹ tôi hỏi: "Con gái, con đang làm gì vậy?"
Chăm sóc con cái nhưng lại gặp chuyện không may, bố mẹ vẫn là người buồn nhất
Lúc còn nhỏ bố cho tôi uống thuốc và tôi bị sặc, mẹ liền mắng bố một trận.
Sau đó mẹ hỏi chị gái tôi rằng: "Bố con đi đâu rồi?"
Chị gái tôi nói rằng bố đang ngồi khóc ở bên ngoài...
Tình thương từ gia đình thường chẳng được thể hiện một cách cao sang, mà khiến ta ấm áp ngay từ những gì bé nhỏ, đời thường nhất.
Để lại bình luận
5