- Trí tuệ cổ nhân - Đau khổ của đời người tất cả do nhận thức không đủ mà ra
- An yên là gì? Một cuộc sống an yên là như thế nào? Bí quyết để sống an yên
- Sau thành công là những sự thật tàn nhẫn mà bạn cần phải chấp nhận
Trên đời, không có gì là mãi mãi. Sau nhiều lần vấp ngã ở đời, ta lại càng hiểu ra rằng mọi thứ đều sẽ phải thay đổi. Tách trà đang nóng rồi cũng sẽ phải nguội. Lá xanh trên cành rồi cũng tới ngày rụng. Tình cảm sâu đậm rồi cũng đến lúc tàn. Con người, ai rồi cũng phải đổi thay…
Thời gian trôi qua, lòng người thay đổi
Tôi của ngày xưa từng ôm lấy biết bao mộng tưởng tốt đẹp về người khác. Tôi đã ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần mình chân thành thì mọi thứ sẽ mãi như lúc ban đầu. Nhưng hiện thực quá tàn khốc. Rất nhiều thứ vẫn luôn thay đổi từng ngày từng giờ mà ta không hề hay biết.
Trái Đất vẫn không ngừng vòng xoay. Dòng thời gian vẫn cứ mải miết trôi đi. Vạn vật cũng nương theo đó mà biến đổi không ngừng. Lòng người cũng không ngoại lệ. Đời này vô thường. Thế sự xoay vần ra sao, nào có ai biết trước. Những người xung quanh ta đều thay đổi. Đến chính ta cũng sẽ phải thay đổi.
Ngày trước, hễ gặp khó là ta lại đi tìm người khác để kể khổ, mong nhận lại được vài lời an ủi. Bây giờ, dù có phải chịu ấm ức lớn đến đâu, ta cũng tuyệt nhiên không một lời ca thán. Chúng ta ngày càng trở nên điềm tĩnh hơn để đối mặt với đời.
Ngày trước, ta luôn để tâm đến cảm nhận của người khác, thậm chí còn sẵn sàng thay đổi để làm hài lòng người khác. Bây giờ, dù có bất đồng ý kiến với người khác, chúng ta vẫn luôn kiên định với lựa chọn của mình chứ không chịu thỏa hiệp.
Ai cũng nói: "Cậu đã thay đổi rồi." Nhưng lại chẳng có ai quan tâm tôi đã trải qua những gì hay lý do vì sao tôi phải thay đổi.
Con người, tại sao lại thay đổi?
Những trải nghiệm và hiểu biết được tích lũy theo năm tháng khiến con người dần thay đổi. Chúng ta nhận ra không phải cứ nhiệt tình đều sẽ được đáp lại. Không phải cứ nỗ lực là sẽ thu được thành quả. Không phải cứ chân thành là sẽ nhận lại được sự đền đáp xứng đáng.
"Khi được cất trong tủ lạnh, những thứ dù có mềm dẻo đến đâu thì cũng sẽ trở nên đông cứng."
Lòng người cũng như vậy. Con người luôn sợ bị tổn thương và sợ bị người khác lạnh nhạt. Trái tim dù có nồng nhiệt đến mấy cũng không thể thắng nổi những lần lạnh lùng của đối phương. Mỗi người chỉ có một trái tim. Mỗi lần con tim bị tổn thương là một lần chúng ta khác đi.
Khi ta phấn khích chia sẻ niềm vui với đối phương nhưng họ lại chẳng hề mảy may quan tâm. Khi ta hào hứng hẹn đối phương đi chơi, họ lại làm như mình không nghe, không thấy gì. Khi ta hoàn toàn tin tưởng đối phương, cái nhận lại được chỉ là một sự phản bội đắng cay. Khi ta hết mình vì đối phương, nhưng họ đến một lời cảm ơn cũng không có. Điều quá đáng hơn là đối phương coi sự trợ giúp của chúng ta là điều đương nhiên.
Hệ quả, chúng ta không còn quá để tâm đến suy nghĩ của người đời. Chúng ta chỉ mong mình có thể sống tự tại và thoải mái. Chúng ta cũng chẳng còn cho đi một cách ngây thơ. Ai tốt với mình thì mình tốt lại. Ai ghét mình thì mình cũng sẽ không quan tâm đến họ. Chúng ta không còn ép mình chạy theo cảm xúc của người khác. Chúng ta không còn cường điệu hóa mọi chuyện. Chúng ta chọn học cách buông bỏ và yêu lấy mình.
Cây sẽ chết khi thối rễ, người sẽ đau khi trái tim bị tổn thương
"Đã từng có một người yêu tôi thật lòng. Nhưng tôi lại không biết trân trọng. Đợi đến khi mất đi, tôi mới thấy hối hận."
Con người thường không biết trân trọng những gì mình đang có. Chỉ đến khi không còn, lòng mới thấy hối hận và mải miết đi tìm lại thứ đã mất. Nhưng ở đời, có không giữ thì mất đừng tìm. Vì con người vẫn luôn có những vết thương lòng mãi chẳng thể lành.
Cây mà thối rễ thì cây sẽ chết. Trái tim mà đã bị ai đó khắc cho một vết thương thì sẽ mãi không còn nguyên vẹn như thuở ban đầu. Đời người chỉ có một. Một lần bỏ lỡ là mãi mãi bỏ lỡ. Trái tim cũng chỉ có một. Một lần tổn thương là một lần vỡ vụn.
Chất xúc tác khiến mối quan hệ giữa người với người bền lâu chính là sự đồng điệu giữa hai trái tim. Đời người không có cơ hội quay lại lần thứ hai. Xin hãy biết trân trọng duyên phận và những người bên cạnh.
Đừng phụ một tấm chân tình, cũng đừng buồn vì người đời lạnh nhạt. Con người trải qua nhiều vấp ngã, ắt sẽ trưởng thành và thay đổi. Cho dù bạn có tốt đến đâu, vẫn có những người không biết trân trọng bạn. Nhưng may thay những người đó rồi cũng chỉ là những người lạ từng quen.
Đừng mong chờ những tình cảm không thuộc về mình. Đời này đâu có dài để ta cứ mãi tự làm khổ. Mong bạn hãy đối xử tốt với chính mình và thành thật với cảm xúc của bản thân. Muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười. Hãy sống một cuộc đời thoải mái và tự do.
Để lại bình luận
5