Gặp đúng người, đúng thời điểm là hạnh phúc

Sai người đúng thời điểm là sai lầm

Sai người, sai thời điểm là viển vông

Nhưng đúng người, sai thời điểm là tiếc nuối.

Sẽ chỉ là sai người khi đó chẳng phải là tình yêu?

Rõ ràng cái cụm từ "yêu sai người" đã bị hiểu sai đi hoặc người ta cố tình hiểu sai , chẳng những thế còn bị đem ra làm một lý do để chia tay tình yêu trong nhẹ nhàng. Nói yêu "sai người" chẳng qua là một cách bao biện văn vở, chứ ở cuộc sống thường nhật này, chúng ta vẫn phũ phàng trao nhau một từ "không hợp" đấy thôi! Và "không hợp" làm người ta xa nhau đấy thôi. 

Mặc dù chúng ta đều biết, sẽ không ai được sinh ra để hòa hợp với ai ngay từ đầu. Có chăng là cả hai cùng cố gắng hoàn thiện bản thân, mỗi ngày từng chút một, dần dần mới có điểm chung tương đồng mà hòa hợp. Và khi cả hai cùng có thiện chí, vun đắp cảm tình ngày càng lớn, thì từ không hợp sẽ thành hợp, và từ sai người sẽ trở thành đúng người. Phải không nào? 

Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào? Có phải tất cả chỉ là sự bảo biện?
Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào?

Hoặc là một trường hợp khác, là ngay từ đầu, thứ tình cảm trao đi và nhận lại đã chẳng phải là tình yêu. Rất có thể đó chỉ là lòng cảm mến, sự thinh thích bâng quơ của thuở ban đầu. Rất có thể đó chỉ là sự thương hại, lòng cả nể, cái "cảm nắng" bất chợt… Và cứ thế, qua ngày này tháng nọ, người ta bắt đầu gượng gạo mà ngộ nhận rằng đó chính là tình yêu. 

Để rồi tình yêu ấy bỗng trở nên nặng nề lê thê trong mỗi ngày người ta sống. Chính vì cứ mang vác trên mình một thứ tình cảm quá nặng nề, nên người ta mới tìm cách để chối bỏ, để gạt đi, và người ta bỗng gọi đó là "yêu sai người".  

Đã là đúng người thì mọi thời điểm người đó xuất hiện đều là đúng lúc. Còn "sai thời điểm" chỉ là cái cớ người ta dùng để bao biện cho việc không đủ dũng khí để sửa sai thành đúng mà thôi. 

Nghĩ mà xem, nếu là đến sớm và yêu nhau, người ta phải biết trân trọng để không đánh mất nhau. Còn nếu là đến muộn và yêu nhau thì cũng sẽ trân trọng quãng thời gian còn lại có thể dành cho nhau. Chung quy cũng chỉ là không yêu nhau, hoặc không trân trọng nên mới phải đổ lỗi cho không hợp, không đúng thời điểm mà thôi.

Cái gì gọi là đúng người nhưng sai thời điểm?

Trên đời này, thứ khiến người ta nhớ mãi chính là cảm giác tiếc nuối. Thứ đẹp nhất chính là thứ tưởng chừng đặt trên lòng bàn tay mình rồi, chỉ cần nắm bàn tay lại là có thể giữ lấy, vậy mà vẫn bị vụt mất, còn thê thảm hơn việc chưa từng có. Thanh xuân chính là như vậy, là vào sai thời điểm gặp đúng người, dù lựa chọn gì cũng sẽ có tiếc nuối.

Mình còn nhớ trong bộ phim thanh xuân vườn trường của Trung Quốc nổi đình nổi đám năm nào có một câu nói làm người ta nhớ mãi:

“Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân.”

Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào? Có phải tất cả chỉ là sự bảo biện?
Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào?

Đúng người sai thời điểm chính là như vậy, biết rõ đó là người mình yêu, nhưng không thể thắng nổi thời gian, không thể thắng nổi khoảng cách, cũng chưa đủ trưởng thành để thắng nổi những rào cản của cuộc đời. Tình yêu lúc nhỏ là thứ tình yêu đẹp nhất, nhưng lại dang dở, day dứt người ta đến mức, những năm sau, khi đã có được ước mơ, có được danh vọng, đứng trên cao nhìn lại vẫn ước rằng mình có thể gặp người đó vào lúc này chứ không phải những năm tháng ấy, khi mà chúng ta chẳng có gì, chẳng thể chăm sóc cho nhau, những năm tháng mà chỉ vì giận dỗi nhỏ nhặt cũng khiến cả hai hùng hồn quay lưng chia tay. Nhưng những người trưởng thành có thể làm gì ngoài tiếc nuối? Bạn gái của anh ấy nói ghen tị với tôi vì tôi có thể cùng anh ấy trải qua năm tháng thanh xuân đẹp nhất của anh ấy, nhưng tôi thì lại càng ngưỡng mộ người có thể cùng anh ấy nắm tay suốt cuộc đời…

Tình yêu và Thời điểm là hai khái niệm mà ai cũng muốn chúng được song hành với nhau. Một chuyện tình đẹp là khi gặp được người mình yêu trong một thời điểm hợp lý, không vướng bận điều gì. Em không còn quá trẻ con đến mức cả ngày chỉ mải giận dỗi vô cớ, anh cũng đã qua cái lúc mà mọi thứ xoay vòng vòng chẳng biết tương lai đi về đâu, chúng ta đều trải qua quãng thời gian khó khăn của cuộc sống, đến với nhau chỉ đơn thuần là muốn ở cạnh chở che, bao bọc, nắm tay người kia đến hết cuộc đời.

Thế nhưng, chúng ta đều biết điều đó là khó khăn đến mức nào, đâu phải ai cũng sớm và may mắn tìm được một người như thế, vào thời điểm như thế. Chúng ta đều sẽ phải trải qua những cảm giác tồi tệ nhất, tiếc nuối nhất.

Chúng ta sẽ gặp một người mà bản thân yêu đến mức chẳng cần đúng sai

Chúng ta rồi sẽ gặp một người mà bản thân tình nguyện rũ bỏ mọi cao ngạo, cố gắng một nghìn lần chỉ để đổi lấy một lần ngoái đầu nhìn lại của người đó.

Chúng ta rồi sẽ trải qua cảm giác: Lúc bản thân chưa có năng lực, lại gặp được người mình muốn chăm sóc cả đời.

Thực chất là thì việc "gặp đúng người vào sai thời điểm" có nghĩa là người bạn gặp không phải là người dành cho bạn. Vì khi người dành cho bạn xuất hiện, thì thời điểm nào cũng là thời điểm thích hợp. Tình yêu đích thực không quan trọng thời gian hay khoảng cách.

Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào? Có phải tất cả chỉ là sự bảo biện?
Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào?

Trước đây tôi có gặp một anh chàng, và ngay lập tức tôi cảm thấy đây chính là người mà mình luôn kiếm tìm. Tôi yêu anh ấy vô cùng và đã chia sẻ cho anh ấy mọi thứ về mình. Tôi cảm thấy như chúng tôi là "duyên trời định". Thậm chí tôi còn bắt đầu nghĩ tới đám cưới.

Và bỗng nhiên anh ấy nói muốn dừng lại, giải thích rằng chúng ta không thể hòa hợp được, chúng ta quá khác nhau, rằng thời điểm này không thích hợp vì anh ta vừa nhận một công việc mới rất bận rộn. Anh ấy nói chúng tôi nên bước chậm lại ở mức bạn bè (để anh ta có thời gian làm quen nhiều cô gái khác nữa).

Tôi đã ngây ngô nghĩ rằng: "Chắc tại mình xui thôi, phải chi mình gặp anh ấy sớm hơn một năm hoặc gặp anh ấy lúc anh ấy đã thành đạt thì chắc chắn chúng tôi sẽ bên nhau mãi mãi". Lúc đó tôi không hề nhận ra rằng anh ấy không thật sự thích tôi.

Vài tháng sau bị người đầu tiên từ chối, tôi lại bước vào một mối quan hệ khác. Chàng trai này được bạn bè tôi gọi đùa là "bạch mã hoàng tử" vì anh ấy rất hoàn hảo và mọi chuyện có vẻ suôn sẻ. Nhưng rồi sau hai tuần, tôi cảm thấy chưa sẵn sàng và rằng mọi chuyện tiến triển quá nhanh. Anh ấy liên tục bày tỏ tình cảm và có vẻ muốn mối quan hệ của cả hai chúng tôi trở nên nghiêm túc hơn.

Thế là tôi đã phải bảo anh ấy rằng cả hai nên đi chậm lại và tạm thời dừng ở mức bạn bè, nghe quen quen phải không? Đó là lúc tôi chợt nhận ra tôi không thật sự thích anh ấy, và tôi đang đối xử với anh ấy y hệt cách người đầu tiên đối xử với tôi.

Điều đáng buồn nhất trong đời chính là ảo tưởng rằng sẽ cùng một ai đó "hạnh phúc mãi mãi" nhưng người đó lại hoàn toàn không nghĩ như thế về bạn. Việc tự nhủ với bản thân rằng người đó cũng yêu bạn thắm thiết, chỉ tiếc là hai người không đúng thời điểm sẽ dễ dàng hơn thừa nhận sự thật rằng bạn đã yêu một người mà người đó không yêu lại bạn đủ nhiều để tiếp tục mối quan hệ.

Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào? Có phải tất cả chỉ là sự bảo biện?
Cái gọi là đúng người, sai thời điểm, tiếc nuối đến thế nào?

Thật đáng buồn khi bạn đuổi theo một người không trân trọng tình cảm của bạn, không cùng bạn chia sẻ những khó khăn, không muốn ôm chầm lấy bạn và yêu thương bạn theo cách mà bạn xứng đáng được yêu thương.

Tình yêu đích thực sẽ không gây quá nhiều đau đớn cho chúng ta, khiến chúng ta trằn trọc nhiều đêm, day dứt và tự trách bản thân rằng có lẽ mình không đủ tốt, có lẽ mình không đủ giỏi để người kia để họ phải ra đi.

Khi thật sự gặp đúng người, bạn sẽ không phải nghi ngờ tình cảm của họ dành cho mình, trong thâm tâm bạn sẽ tự biết rằng người đó thật sự yêu thương mình. Và mọi thứ trong đời bạn bỗng trở nên tốt đẹp hơn khi người đó xuất hiện. Không còn những cảm giác bất an nữa.

Nhưng chúng ta còn trẻ, chúng ta chẳng thể nào sống hết quãng đời còn lại với tiếc nuối. Người ta thường nói giục tốc sẽ bất đạt, chỉ cần đúng lúc mọi thứ sẽ trở nên hoàn hảo như một sự an bài kì diệu của thượng đế vậy. Chuyện tình yêu cũng giống như thế. Có những thứ nhất định không được vội vàng, nếu người thực sự dành cho bạn chưa đến thì hãy cho rằng đó là khoảng thời gian để bạn chuẩn bị cho mọi thứ tốt hơn, không có chuyện "không đúng thời điểm", bạn chỉ gặp không đúng người thôi!

3, Theo Reviview 365 tổng hợp