- Tình yêu khi chạm tuổi 30: Tăng hoài nghi, giảm kỳ vọng, nhưng đừng mất niềm tin
- Nên hay không nên công khai chuyện tình yêu trên mạng xã hội
- Không phải trà xanh mà những điều sau đây dễ khiến tình yêu tan vỡ hơn
- 10 nguyên nhân khiến tình yêu buồn và những điều nên làm
- Điều gì sẽ xảy ra với cơ thể khi bạn đang yêu?
Tình yêu là gì? Và thế nào là một tình yêu đích thực?
Tình yêu là gì và bạn có phải là người hiểu rõ tình yêu của mình? Tình yêu là một sự kết nối, được hình thành bởi dòng chảy cảm xúc tích cực mà bạn muốn chia sẻ với bất cứ ai. Và tình yêu đích thực là những cảm xúc không bao giờ phai nhạt ...
Tình yêu là gì?
Nếu tôi cho bạn một câu hỏi đòi “Tình yêu là gì” đòi bạn phải trả lời, bạn sẽ nói sao? Tôi chắc chắn rằng bạn sẽ nói: tình yêu là khi được ở bên nhau, chia sẻ quan tâm lẫn nhau, nấu cho nhau những món ăn ngon, cùng xem phim với nhau…và sẽ có rất nhiều câu trả lời na ná nhau như vậy. Mỗi người tự cảm nhận vị ngọt của tình yêu khác nhau, nó thật đơn giản nhưng sâu sắc.
Ai cũng tìm thấy cho mình một nửa của riêng mình, nếu họ khát khao yêu và được yêu. Phải tìm đúng cho mình 3 con người xứng đáng để được gọi là yêu.
- Người đó trước hết là người bạn yêu nhất,
- Thứ 2 đó là người yêu bạn nhất
- Người thứ 3 chính là bạn đồng hành của bạn trong suốt cuộc đời, người đó sẽ là người đầu gối tay ấp với bạn.
Vậy nên trước khi bạn gặp được người yêu bạn nhất, bạn phải gặp người đem lại cảm giác yêu cho bạn, đó chính là việc để bạn hiểu được yêu là như thế nào. Sau khi trải qua hai trạng thái khác nhau yêu và được yêu, bạn mới thực sự có những kinh nghiệm, những xác định chin chắn trong việc chọn bạn đời của mình sau này.
Tuy nhiên, bạn biết không trong cuộc sống không thể 3 có chuyện 3 người này chính là một người được. Bạn có gặp tình trạng này không? Người bạn yêu lại không yêu bạn, người yêu bạn nhất không phải là người bạn yêu. Vậy nên người mà thực sự đến và gắn bó khăng khít với cuộc đời của bạn chính là người đến bên bạn, xuất hiện vào lúc thích hợp nhất.
Vậy câu hỏi đặt ra là: bạn sẽ là người thứ bao nhiêu trong cuộc đời của tôi.
Đó chính là việc bạn phải và đang kiếm tìm. Tình yêu sét đánh hay "cái duyên cái số nó vồ lấy nhau".
Yêu hay không yêu cũng sẽ dễ dàng thay đổi. Vì thế việc tìm cho mình một người thật sự quan tâm, săn sóc và hiểu bạn và nhất là xuất phát từ cả hai phía là điều rất khó nhưng không phải là không thể xảy ra.
Người đó yêu bạn chính là lúc người đó thực sự yêu bạn, nếu người đó không yêu thì cũng không thể giả vờ rằng đang yêu bạn. Vậy nên đó là điều không thể gượng ép được.
Tình yêu là điều đẹp nhất trong cuộc sống
Tình yêu là một tình cảm thiêng liêng và cao quý. Hay nói cách khác tình yêu là một sự kết nối, được hình thành bởi dòng chảy cảm xúc tích cực mà bạn muốn chia sẻ với bất cứ ai. Vì thế khi người yêu bạn muốn rời xa bạn, thì bạn hãy tự hỏi bản thân mình xem bạn có thật sự yêu người đó không. Đôi khi chính sự hờ hững, lạnh nhạt của bạn làm cho đối phương cảm thấy mất hi vọng và quyết định ra đi, đôi khi họ cảm thấy rằng chính họ đang xen giữa vào quan hệ của bạn với một ai đó, họ sẽ tự trách và dằn vặt mình nhiều lắm. Bạn hãy trả lời câu hỏi của chính bản thân bạn đi, giải thoát họ hay nói kéo họ.
Tình yêu không để đôi co, giành giật vì thế nếu khi không thật sự không còn cảm giác yêu đương mà người kia đã tìm thấy nửa hoàn hảo của mình, bạn hãy rộng lượng mở đường cho họ. Nếu bạn quyết tâm dành lại cho bằng được những thứ không thuộc về mình, bạn càng thảm hại hơn, và bị khinh thường hơn.
Khi bạn thực sự yêu một người, bạn phải biết chấp nhận những cái thuộc về người đó bao gồm cả khuyết điểm. Không có người nào là tuyệt đối, không có người nào hoàn hảo cả. Chính việc bù trừa lẫn nhau, cái thiếu của người này bù cho cái thiếu của người kia mới làm nên cặp đôi toàn diện.
Có bao giờ bạn trả lời được vì sao bạn lại yêu người này? Thật khó để trả lời, vì nó nằm trong cảm nhận của bạn, cái thiếu mà bạn cảm thấy phải bù đắp. Những lúc tâm trạng bạn xuống dốc, nhưng lúc bạn gặp phải vấn đề gì, những lúc bạn muốn chia sẻ niềm vui, những lúc bạn cần người tâm sự…bạn luôn nghĩ về người ấy, nghĩ về việc họ sẽ xuất hiện một cách bất ngờ làm điều này điều nọ cho bạn, chỉ thế thôi.
Yêu là phải trải qua thử thách, thử thách với thời gian để chứng tỏ niềm tin của người đó vào tình yêu. Đi xa, người nơi này người nơi khác mà vẫn hẹn thề, vẫn nói chuyện với nhau trong 2 năm, 3 năm mà không hề oán than, hai nửa mong muốn ngày đoàn tụ với nhau. Đó mới thực sự là tình yêu chân chính. Thời nay việc chờ đợi nhau một thời gian dài quả là rất hiếm, bởi nói là một đường, làm một nẻo. Những đôi yêu nhau thực sự, họ sẽ đơn giản và chấp nhận việc xa nhau bởi chính đó là sự tin tưởng mãnh liệt vào tình yêu, bởi sự nồng nhiệt hay là đó chính là tình cảm dành cho nhau quá lớn.
Tình yêu là gì? Đến đây bạn đã thực sự có câu trả lời của mình chưa? Ai rồi cũng muốn tìm thấy nửa đích thực của mình, quan trọng là ở bạn, niềm tin vào tình yêu chân chính, vào vẻ đẹp của tình yêu. Nhưng quan trọng hơn là phải thực sự hiểu nhau, biết chấp nhận và bù đắp cho nhau.
Thế nào là một tình yêu đích thực?
Tôi vẫn thường vẩn vơ tự vấn “tình yêu thế nào mới gọi là tình yêu đích thực? Romeo và Juliet chết vì nhau, thiên tình sử mà nhân loại ấy ca ngợi liệu có thể gọi đó là tình yêu đích thực hay không?
Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài nằm chung một huyệt mộ liệu có phải là tình yêu đích thực? Bỏ qua những yếu tố lịch sử chi phối khiến con người hạn chế về mặt nhận thức, gây tác động lớn để bi kịch tình yêu của hai đôi trẻ trên, ta chỉ ngẫm cách yêu của họ, cách mà họ hết lòng vì nhau, lấy cái chết để mãi mãi ở bên nhau, sống trọn vẹn một chữ tình, dù xúc động thật nhưng thú thực tôi vẫn thấy sợ hãi…
Thời xưa những cặp đôi “lú tình” đã đi vào sử sách, thời nay cũng không ít những cặp đôi vì những lý do rất “trời ơi” cũng buộc tay nhau vào nhảy xuống cầu cùng tự vẫn, giết nhau trong nhà nghỉ rồi tự vẫn…đủ kiểu cùng chết để chứng minh tình yêu. Tự dưng thấy việc nam nữ yêu nhau gặp cấm cản là lấy cái chết ra để chứng minh tình yêu trọn đời, tôi thấy tội nghiệp cho tình yêu quá…
Có thật những con người “không sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm” họ yêu nhau đến độ muốn bên nhau trọn đời? Tôi cứ hồ nghi dăm ba cái chuyện nếu họ không bị yếu tố khách quan cấm cản, họ đến với nhau nên vợ nên chồng thì sao nhỉ? Liệu cái tình yêu mà họ tưởng mãi mãi ấy nó có bị biến thể đi hoặc nhạt bớt đi khi mà hai con người trải qua giai đoạn hết mơ mộng và thổn thức về nhau? Tôi không nghi ngờ và đổ vấy mọi thứ tội lỗi cho tình yêu, bản chất của tình yêu luôn đẹp và hướng thiện, nếu như cái chết có thể chứng minh là nó đẹp, nó thiện và không khiến cho những người ở lại cảm thấy đau lòng và day dứt khôn nguôi thì được, còn nếu như cặp đôi chết trùm kia lấy cái chết ngoài việc chứng mình họ yêu nhau còn để dằn mặt hai họ và những người cấm cản họ phải đau khổ, phải sáng mắt ra thì bản chất trong câu chuyện này đã vơi đi ít nhiều sự thánh thiện mà tình yêu vốn có.
Có câu chuyện trên mạng, hai vợ chồng đi trên một con tàu, con tàu chẳng may bị đắm, hai vợ chồng chỉ một người được cứu, và người chồng đã bỏ lại vợ mình trên tàu, câu nói cuối cùng mà người vợ nói với người chồng là gì? Mọi người cùng đoán, mọi người cùng dè bỉu người chồng ham sống sợ chết, bỏ lại vợ mình để chọn thoát thân, mọi người lại lấy chàng Jack và nàng Rose trong thiên tình sử Titanic ra để so sánh và miệt thị người đàn ông kia, rồi oán thán “trên đời chỉ có người dám hi sinh cả mạng sống vì ta mới là người yêu ta hết lòng!”.
Sự thật sau câu chuyện ấy là, người vợ biết mình mắc bệnh nan y không thể sống được nên đã bảo người chồng phải sống để còn chăm sóc những đứa con, là kết tinh tình yêu của họ. Yêu không phải là hi sinh mạng sống của mình để chứng minh nó là thứ tình cảm tuyệt đích, mà yêu nghĩa là mong cho người mình yêu luôn sống an nhiên tự tại, hạnh phúc mãi mãi, ấy mới là yêu.
Yêu là để sống, sống là để yêu, tình yêu tuyệt nhiên không phải là vế đối phải trả giá bằng mạng sống để chứng minh điều gì cả. Sau cái chết sẽ kết thúc tất cả, bạn đừng mong thiên hạ sẽ đời đời ghi nhớ câu chuyện tình đẫm lệ của bạn khi bạn lìa đời. Đời chỉ một lần được sống, cách mà các bạn tự khước từ đi cuộc sống để chạy trốn thực tại chẳng phải là thứ tình yêu cao đẹp gì mà chỉ là sự hèn nhát, không dám đương đầu, không dám đấu tranh để có được thứ mình muốn, rủ nhau kết liễu cuộc đời để lại cho những người thân sự đau khổ, dằn vặt, những con người trẻ người non dạ ấy, một ngàn lần không xứng được nhắc tên và nhắc về cách họ yêu…
Đừng ví mình với Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài hay Romeo và Juliet, cuộc đời chẳng bao giờ là tiểu thuyết cả, đằng sau câu chuyện mà tiểu thuyết muốn nói, ấy là sự tha thứ, sự hóa giải hận thù, và sự tiếc nuối cho đôi trẻ ở thời xưa, tuyệt nhiên không thể áp dụng nó vào thời đại này!
Một tình yêu đích thực được thể hiện thông qua hành động và tình cảm. Chưa bao giờ chết vì nhau là cách chứng minh một tình yêu đích thực. Sống tốt vì nhau, hướng đến những ngày tươi sáng, bình yên phía trước, cùng vượt qua những gập ghềnh trên đường đời, nắm chặt tay nhau cùng bước và thấy mình luôn trong mắt nhau, ấy là yêu…
Vậy có nên lấy nhau chỉ vì yêu nhau không?
Câu chuyện phiếm của lũ con gái chúng tôi ở cái tuổi gần ế luôn xoay quanh hai chữ "lấy chồng." Phần vì gia đình đã bắt đầu giục giã. Bố mẹ đi ra đi vào sốt ruột làm sao khi thấy cô con gái hai mươi mấy tuổi đầu vẫn nằm khểnh xem hoạt hình, nhai ô mai rau ráu, chẳng khác nào quả bom nổ chậm đang đe dọa tới hai ông bà. Phần vì chứng kiến lũ bạn lần lượt theo chồng bỏ cuộc chơi, cái ví tiền cũng vơi bớt sau mỗi lần đưa bạn lên xe hoa về nhà chồng, khiến chúng tôi đứng ngồi không yên, cũng muốn mau mau gỡ lại "vốn", và để bố mẹ bớt càu nhàu trong mỗi giờ cơm.
Thế nhưng, là con gái, đừng vì bất cứ lý do gì ngoài mong muốn của bản thân mà nhắm mắt đưa chân, vội vã gói ghém đời mình trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng.
Tôi vẫn thường khuyên các cô bạn mình, đời người chỉ sống có một lần, vì thế không được phí phạm, cái gì cũng làm qua loa cốt chỉ để cho xong chuyện, như thế là tự hạ thấp giá trị của bản thân, cũng như chưa sống hết mình với cái đời mình đang có. Đặc biệt lại là con gái, hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng phụ thuộc rất nhiều vào cách chúng ta đối diện với mọi việc. Đừng vì thấy bạn bè đã thành gia lập thất mà cũng bon chen, đua đòi cho bằng chị bằng em. Cũng đừng vì cô đơn mà quen đại một anh, rồi nhanh chóng kết hôn để khỏi mang tiếng là gái ế.
Phụ nữ hay đàn ông chỉ nên lấy nhau khi thấy cần nhau, cả lúc vui lẫn lúc buồn, cảm thấy được thấu hiểu, muốn sẻ chia, cảm thấy được có cùng trình độ, cùng cách đối nhân xử thế, có thể trò chuyện thâu đêm suốt sáng với nhau mà không biết chán. Rất nhiều các mối quan hệ đã đổ vỡ tan tành chỉ vì không biết cách lắng nghe, không biết cách trò chuyện với nhau.
Phụ nữ khi quyết định lấy chồng, cũng phải xác định rõ, đây là người mình có thể tin tưởng, có thể giao phó cả cuộc đời mình vào tay họ. Người này là đồng minh đồng loã, là tim gan ruột thịt, là nơi mình có thể bấu víu vào những khi bị sóng to gió lớn quật ngã, là người mình yêu chứ không phải chỉ là si mê quyến rũ.
Người mà phụ nữ lấy làm chồng nhất định phải là tri âm tri kỷ, thấu hiểu được ruột gan ta, bao dung, rộng lượng với ta. Là người mà chỉ cần nhìn sắc mặt cũng biết được ta đang nghĩ gì. Có thể bất đồng ý kiến nhưng luôn tranh cãi trong văn minh, có thể tức giận nhưng không bao giờ bỏ đi.
Phụ nữ nên lấy một người mà biết cách đối nhân xử thế, khiêm nhường và tử tế với tất cả mọi người. Vẻ đẹp bên ngoài, sự trẻ trung hay mức độ giàu có cũng chỉ là những giá trị hữu hạn, nó không thể nào hãnh diện được bằng việc ta lấy được một người tử tế để làm chồng.
Khi yêu, chúng ta được phép si mê, mắt nhắm mắt mở bỏ qua những lỗi lầm, thiếu sót của nhau. Nhưng khi trói mình vào hai chữ hôn nhân, thì dù có mê muội đến đâu cũng phải mở to mắt, nhìn cho thật kỹ để tránh xa những người ghen tuông mù quáng; bủn xỉn, keo kiệt; hiếu thắng hơn thua; thô lỗ nóng nảy. Cũng phải tỉnh táo không đến gần những người luôn than thân trách phận, hay đổ lỗi cho người khác và đặc biệt là những kẻ điên tình. Ta không thể biết được một kẻ điên tình có thể làm tổn thương ta đến mức nào nếu ta chạm vào cái nọc của hắn.
Tất nhiên chẳng có ai là hoàn hảo, nhưng khi yêu đừng nên nhắm mắt cũng chẳng sai. Cái sai duy nhất của phụ nữ là luôn nghĩ mình có thay đổi được tính nết người đàn ông. Nhưng chúng ta phải thức tỉnh, phải hiểu rằng trừ khi đàn ông muốn thay đổi, còn không thì chúng ta cũng chẳng là gì. Thế nên nếu cứ nhắm mắt chọn bừa những kẻ như trên, thì nỗi cay đắng của một cuộc hôn nhân bất hạnh còn huỷ hoại chúng ta gấp nhiều lần những lời bàn ra tán vào "đồ gái ế" của thiên hạ.
Tôi cũng biết nhiều cô gái còn ngây thơ đến mức, lấy chồng chỉ vì muốn có con và chung sống với nhau. Đừng dại dột như thế, bởi chỉ cần một đốm lửa mâu thuẫn nho nhỏ cũng có thể khiến đứa trẻ trở thành gánh nặng của hai người lớn nhưng tâm hồn chưa lớn. Tình yêu có thể sẽ biến thành hận thù, căm ghét nhưng không dám buông vì sợ cái này cái kia, sợ đứa trẻ thiếu đi tình thương của cha mẹ, mà không hề biết rằng mình đang tự đày đoạ mình, đày đoạ con trẻ không có lỗi.
Sự thật là, chẳng có lời khuyên nào về hôn nhân hạnh phúc, bởi chẳng ai có thể đoán trước được mình sẽ may mắn hay bất hạnh, chúng ta đều phải tự học lấy bài học cho chính mình. Nhưng dù sao thì chắc chắn chúng ta đều xứng đáng có được một mối nhân duyên hạnh phúc. Duyên do trời định, nhưng chúng ta phải mở mắt thật to mà chọn người sao cho đúng. Nếu ở cạnh nhau mà thấy hạnh phúc hơn, vui vẻ hơn, thấy được yêu, thấy cuộc đời có ý nghĩa... thì khi ấy chúng ta đã chọn đúng người rồi.
Vì thế đừng chỉ lấy nhau vì yêu nhau, tình yêu có thể sẽ hết, nhưng tình nghĩa thì không. Hãy học cách yêu thương bản thân mình trước, rồi mới nghĩ đến việc dành cả cuộc đời để ở bên một ai đó. Đừng coi hôn nhân là đích đến, mà hãy xem đó là hành trình, trên con đường tìm kiếm hạnh phúc và một tâm hồn thấu hiểu với chúng ta.
Để lại bình luận
5